Bỗng từ phía cửa sổ có một chú chim sẻ non bay vào nhà. Mẹ nâng chú chim sẻ trên tay, người chú run lên, ánh mắt non nớt như cầu khẩn sự che chở. Chắc là chú chim đang hoảng sợ lắm.
Tùng thích quá, chạy tới nói với mẹ:
•- A! Mẹ bắt được chim sẻ rồi! Mẹ cho con chú chim này nhé!
Mẹ nhẹ nhàng bảo:
•- Chắc là chú chim non này bị gió hắt ra khỏi tổ nên mới bay vào nhà mình để trú nhờ. Khi nào tạnh mưa, mẹ con mình sẽ thả chú chim ra để chú tìm về với bố mẹ nhé!
Nghe mẹ nói vậy, Tùng ngồi bệt xuống đất, giãy chân và khóc toáng lên:
•- Ứ đâu! Chim sẻ của con để con chơi cơ. Hu Hu....!
Thế là mẹ đành chiều Tùng và nhốt chú chim sẻ non vào lồng. Tùng thích lắm, cứ đứng bên chiếc lồng và ngắm nghía, âu yếm gọi chim. Nhưng lạ quá, sao chú chim cứ nhảy nhót loạn xạ trong lồng, miệng kêu "chíp chíp" ầm ĩ. Tùng cho gì chim cũng không ăn.
Buổi ch ều hôm ấy, trời hửng nắng. Tùng được bố mẹ cho đi công viên chơi. Công viên đẹp thật, chỗ nào Tùng cũng muốn xem. Lúc đầu, Tùng còn nắm tay bố mẹ. Sau đó, cậu cứ chạy hết chỗ nọ đến chỗ kia để xem và quên luôn bố mẹ. Đến khi chợt nhớ ra, thì Tùng chẳng thấy bố mẹ đâu nữa. Tùng sợ quá, khóc ầm cả lên. May sao ngay sau đó, bố mẹ đã tìm thấy Tùng. Trên đường về, Tùng cứ nắm chặt tay mẹ, chỉ sợ lại bị lạc lần nữa.
Về đến nhà, Tùng ngạc nhiên khi thấy một đôi chim cứ kêu rối rít trên cây ổi trước nhà, còn chú chim non thì cứ lao vào các khe lồng như muốn bay ra.
Bố Tùng bảo:
•- Chắc là chim bố và chim mẹ đến tìm chim con đấy!
Tùng chợt nghĩ:" Ôi! Lạc bố mẹ thì buồn và sợ biết bao!".
Nghĩ thế, Tùng liền mở cửa lồng. Chú chim non lao ngay ra với chim bố và chim mẹ. Cả gia đình chim gặp nhau vui mừng và kêu ríu rít như cảm ơn rồi chuyền cành bay đi.
Tùng cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. Tùng ngước lên và thấy bố mẹ đang nhìn Tùng mỉm cười âu yếm.